About Me

Blogger Developer.

Me Nghia Simply design and edit Blogger templates for writers. They don't know anything about Blogger templates from the google developer.

Brithday 06-08
Call +12584789354
Email lhnghia68@gmail.com
Website www.lhnghia.cf
Download CV Hire Me

My Skill

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipisicing elit. Magnam odio vel, doloremque dignissimos, doloribus esse ullam. Voluptatibus, veritatis quas. Incidunt deserunt eius harum a dolorem. Debitis, optio. Magnam cupiditate, adipisci?

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipisicing elit. Magnam odio vel, doloremque dignissimos, doloribus esse ullam. Voluptatibus, veritatis quas. Incidunt deserunt eius harum

PHP
HTML5 & CSS
AngularJS
SEO

My Services

What i offer

Theme Design

Lorem Ipsum is simply dummy text of the printing and type setting industry when an unknown printer took a galley

Website Design

Lorem Ipsum is simply dummy text of the printing and type setting industry when an unknown printer took a galley

UI/UX Design

Lorem Ipsum is simply dummy text of the printing and type setting industry when an unknown printer took a galley

Graphic Design

Lorem Ipsum is simply dummy text of the printing and type setting industry when an unknown printer took a galley

Support

Lorem Ipsum is simply dummy text of the printing and type setting industry when an unknown printer took a galley

SEO Marketing

Lorem Ipsum is simply dummy text of the printing and type setting industry when an unknown printer took a galley

My Portfolio

What i do
  • All
  • Template
  • CV
  • Photograph

My Experience

My Recent Experiences
Apr 2015 - Mar 2016
Software Engineer

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipiscing elit. Vestibulum mattis felis vitae risus pulvinar tincidunt. Nam ac venenatis enim. Aenean hendrerit justo sed.

Apr 2016 - Mar 2017
Web Developer

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipiscing elit. Vestibulum mattis felis vitae risus pulvinar tincidunt. Nam ac venenatis enim. Aenean hendrerit justo sed.

Apr 2017 - Present
Frontend Developer

Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipiscing elit. Vestibulum mattis felis vitae risus pulvinar tincidunt. Nam ac venenatis enim. Aenean hendrerit justo sed.

My Blog

Latest blog
  #1 Mỗi ngày
  • Không làm cú, ngủ sớm dậy sớm, bảo đảm giấc ngủ 7 tiếng.
  • Dành 20-60 phút để học tiếng Anh, đọc sách.
  • Dành 20-40 phút để vận động tay chân.
  • Ăn chút hoa quả. Dành 15-30 phút để chăm sóc da (sang lên nào!).

#2 Mỗi tuần
  • Gọi điện cho bố mẹ ít nhất 1 lần.
  • Dành 3-12 tiếng học tập hoặc nâng cao một kỹ năng nào đó.
  • Vào bếp ít nhất 1 lần, học nấu ăn, ít nhất bạn có thể chăm sóc cho bản thân.
  • Dành 2-6 tiếng tham gia các hoạt động tập thể hữu ích.
  • Cân 1 lần, kiểm soát tốt trạng thái cơ thể của bản thân.
  • Dọn dẹp sắp xếp phòng 1 lần.
  • Dành ra 20-40 phút để suy nghĩ lại, lên kế hoạch.

#3 Mỗi tháng
  • Gửi một lời hỏi thăm cho người bạn đã lâu không liên lạc.
  • Dành một niềm vui bất ngờ cho người bạn yêu thương.
  • Hẹn người bạn, người hướng dẫn, đồng nghiệp quan trọng hay thân thiết, mời ăn một bữa cơm.
  • Dành khoảng thời gian từ 2-4 tiếng để ở một mình, đánh giá lại bản thân trong thời gian qua.
  • Xem một bộ phim điện ảnh.
  • Làm quen với một người bạn mới. Đọc một vài chương của sách.

#4 Mỗi quý
  • Dành cho bản thân một chuyến du lịch với hành trình ngắn khoảng 2-3 ngày.
  • Tặng cho bố mẹ một món quà.
  • Tặng cho bản thân một món quà.
  • Hỏi thăm người thân của bố mẹ.
  • Làm quen với một người rất đáng để bạn học hỏi.
  • Tham gia 1 một hoạt động giải trí như một buổi biểu diễn ca nhạc, một buổi hòa nhạc, một buổi diễn kịch, một cuộc triển lãm...
  • Học thêm một kiến thức hay một kỹ năng mới.
  • Tâm sự mỏng với người yêu hoặc bạn đời về cuộc sống gần đây. Duy trì ngoại hình xinh gái/đẹp trai, đủ để đi thả thính.

#5 Mỗi năm
  • Dành cho bản thân một chuyến du lịch từ 5 ngày trở lên.
  • Kiểm tra sức khỏe toàn diện một lần, dẫn theo cả cha mẹ, người yêu.
  • Nếu ở xa nhà, hãy cố gắng về nhà ít nhất hai lần.
  • Dựa theo khả năng kinh tế của bản thân, đưa bố mẹ một bao lì xì thật to.
  • Sắp xếp lại đồ đạc, loại bỏ những món đồ bản thân không dùng đến nữa.
  • Đón một sinh nhật khác biệt.
  • Tự thưởng cho bản thân thứ mình thích, một món quà có thể nâng cao chất lượng cuộc sống.
  • Qua sự cố gắng của bản thân ít nhất phải đạt được một điều đáng để ghi lại.
  • Cố gắng làm một bài tổng kết toàn diện về bản thân trong năm qua, và lập kế hoạch cho năm mới.

Cần sống thật tốt qua từng quý, từng tháng, từng tuần, từng ngày... Tích luỹ những thành công nho nhỏ sẽ giúp ta thấy cuộc sống thật ý nghĩa và mình có thể làm những điều lớn lao hơn nhiều!


 

Một câu chuyện về khiếm khuyết trong nhận thức của con người.

Trong WWII, Không lực Mỹ cho rằng cần bọc thép máy bay để chúng không dễ dàng bị bắn hạ. Nhưng vấn đề của thép là trọng lượng, nặng quá thì không cơ động và tốn nhiên liệu. Nhẹ quá thì dễ bị thủng giáp. Như vậy, là bọc vừa phải. Nhưng vừa là bao nhiêu, thì Không lực Mỹ …chịu. Họ mời Wald- Một nhà toán học đương thời.

Không lực cung cấp cho Wald một số dữ liệu. Dữ liệu này thể hiện rằng khi máy bay quay về từ các chiến dịch ở châu Âu, thân của chúng dày đặc những lỗ đạn. Và các lỗ đạn không phân bố đều trên toàn máy bay. Thân máy bay dính nhiều đạn hơn động cơ. Không lực nghĩ cần tập trung nhiều thép hơn vào những chỗ dễ bị dính đạn hơn (và ngược lại). Nhưng Wald nói, không nên bọc ở những chỗ bị dính đạn. Thép nên được bọc ở chỗ ta không nhìn thấy vết đạn.

Suy luận của Wald đơn giản bắt nguồn từ câu hỏi “Những vết đạn mà ta không nhìn thấy, chúng nằm ở đâu?” (where are the missing holes?). Và câu trả lời, những vết đạn ta không nhìn thấy nằm trên những chiếc máy bay ta không còn được thấy.

Lí do các máy bay quay về với ít lỗ đạn trên động cơ hơn những vị trí khác là vì những máy bay bị bắn vào động cơ không thể trở về. Các máy bay quay về với phần thân thủng lỗ chỗ như những miếng pho-mát Thụy Sỹ nói rằng: đạn bắn vào phần thân không gây hậu quả quá nghiêm trọng, trong khi động cơ là một điểm yếu chết người.

Nếu ai đó đến thăm phòng phục hồi tại một bệnh viện quân y, họ sẽ dễ dàng gặp được những thương binh bị bắn vào chân hơn là bị bắn vào ngực. Có khi nào, binh sĩ ít khi bị bắn vào ngực? Thực tế là người bị bắn vào ngực thì hay được đem đi chôn hơn là được đưa đến các phòng phục hồi.
Như vậy, thép phải được bọc ở những chỗ ta không nhìn thấy vết đạn.

Gợi ý của Wald nhanh chóng chứng minh được hiệu quả trong thực tiễn. Rất nhiều máy báy được cứu. Và cuối cùng, trong chiến đấu, kẻ chiến thắng không đơn thuần dựa trên sự dũng cảm, càng không dựa trên sự phù hộ độ trì của Chúa Trời. Kẻ thắng cuộc là kẻ có số lượng máy bay bị bắn hạ ít hơn 5%, sử dụng ít hơn 5% nhiên liệu, hoặc bổ sung thêm 5% dinh dưỡng vào khẩu phần ăn của binh sĩ, …

Các nhà Toán học xếp nhận định sai lầm của các nhà quân sự bên trên vào một dạng hiện tượng gọi là “survivorship bias” (Thiên vị những kẻ sống sót). Hiện tượng này xuất hiện ở khắp mọi nơi, trong mọi lĩnh vực. Chúng ta thường chỉ nhìn thấy những hiện tượng xuất hiện và bỏ qua những gì ẩn giấu. Những người chết thì không thể nói. Nên dữ liệu về họ thường bị lãng quên. Kết luận dựa trên thiên vị thường là sai lầm. Khi tin rằng chỉ cần uống lá đu đủ là có thể khỏi được ung thư, hay khi đọc một cuốn hồi kí thành công và nghĩ rằng mình sẽ thành công nếu làm y như hồi kí, chúng ta đã yên tâm sa vào survivorship bias.

Wald đưa ra được câu trả lời mà những nhà quân sự lỗi lạc không thể, vì ông nhận ra được dữ liệu về những chiếc máy bay quay về không phản ánh hoàn toàn thực trạng của vấn đề. Nhưng trớ trêu là phần lớn mọi người, (vì đặc điểm di truyền và tiến hóa), không dễ dàng nhìn thấy những lỗ đạn mà ta không thấy.

Bình: Bản chất của con người đầy thành kiến (Bias). Để có thể vượt qua Bias và có năng lực "Think outside of the box", khả năng nhận biết mình đang thực sự ở trong một cái "box" cũng là một khả năng mang tính quyết định?

(St) Nguồn Khuê Võ

Ps: Chúng ta chỉ nhìn thấy được những gì chúng ta thấy hoặc muốn thấy, còn những điều bên ngoài tầm nhìn của chúng ta thì nó mới là sự thật. Để tìm được nguyên do thật sự bạn cần phải suy nghĩ thoáng hơn, không đi trên lối mòn cũ và cần phá cách một tí để thoát khỏi định kiếm vốn có!


Khi còn là một sinh viên, tôi thường thức đến 12 giờ sáng và ngủ đến tận 8 giờ 30 ngày hôm sau. Vệ sinh cá nhân, ăn sáng và thế là mất cả buổi sáng chỉ để loai hoai mà chưa làm được gì. Và bây giờ đã hơn một tuần trôi qua kể từ khi tôi và anh bạn của tôi bảo vệ luận văn tốt nghiệp. Tôi mai mắn hơn anh rất nhiều bởi tôi có việc làm ngay sau đó 3 ngày. Không còn ở Cần Thơ, không còn ở trong căn phòng thí nghiệm nhỏ mài mò đến tận tối, nhưng bây giờ tôi cảm thấy hơi lạc lỏng ở thành phố mới này và đôi lúc tôi còn muốn quay lại Cần Thơ. Tôi không thể làm điều đó và vì bởi tôi muốn Reset lại cuộc đời mình kể từ khoảnh khắc tốt nghiệp đại học này. Trưởng thành kể từ đây và không thể lôi trôi liêu lỏng như khi còn là sinh viên. Viết ra đây để nhớ và chia sẻ...!


#1 Ngưng đọc bình luận dưới các bài báo tiêu cực.
Tôi không thể nghĩ ra tại sao mình có thể làm những chuyện chả liên quan đến cuộc đời mình để dẫn đến trạng thái tiêu cực cho bản thân.

#2 Ngưng tranh luận với người lạ trên mạng xã hội.
Tôi đã từng post những bài viết chia sẻ cách dựng ảnh manip, cách thiết kế lịch để bàn. Để rồi từ đó nhiều người vào ủng hộ bên cạnh đó một vài người khác đánh giá tiêu cực này nọ và tôi bắt đầu tranh luận với họ về thiết kế của mình trong khi mình  không cần phải có cái nghĩa vụ đó.

#3 Chán ghét bản thân mình.
Nhưng khi đấy tôi không hiểu tại sao lại có cái cảm giác đó. "Khi nào thấy bản thân quá vô dụng, hãy suy nghĩ, mình đang cung cấp CO2 cho cây".

#4 Ngưng uống nước ngọt.
Một giảng viên đại học của tôi đã từng bảo "Đã lên bàn nhậu thì một là gọi bia, không uống bia thì gọi nước lọc đóng chai. Đừng bao giờ gọi nước ngọt, bởi nó không có lợi gì cho sức khỏe mà còn bị mấy con bánh bèo bàn kế bên đánh giá là bê đê".

#5 Bấm nút "snooze" vào mỗi sáng.
Dậy sớm nhất có thể, trong khi còn là sinh viên tôi hiếm khi làm được.

#6 Chú ý đến mọi người xung quanh.
Đôi khi tôi cảm thấy cuộc sống, công việc hiện tại quá bận rộn nhưng hãy để ý một xíu quanh mình. Còn có người thân, "Không phải không có thời gian,, mà là người ta có chịu để tâm hay không mà thôi".

#7 Sử dụng smart phone khi ăn cơm.
Nó sẽ thật thô lỗ và không lịch sự nếu đi ăn với người khác. Ăn một mình thì điều đó không tử tế với bản thân.

#8 Cuộc sống thay đổi tốt đẹp khi nhìn và mặt tốt của mọi chuyện.

#9 Mọi sự so sánh điều khập khiển.
Ranh giới giữa việc truyền cảm hứng và so sánh cuộc sống của mình với người khác nó rất mong manh.

#10 Tại sao phải sợ thất bại.
Trong khi đấy thất bại là bàn đạp để thành công.

Bài viết này không viết cho bất kỳ ai ngoài tôi, bản thân tôi. Nó là một phần của nhiều thứ lẩn quẩn trong đầu mà tôi không thể suy nghĩ và lọc nó ra được. Trông thì có vẻ hơi tự kỉ nhưng đôi lúc nó là một phần của cuộc sống độc thân.



Sự im lặng có thể dạy chúng ta về cuộc sống.

Forest skyline

Câu châm ngôn 'âm thanh của sự im lặng' không có gì bí mật để trở thành một oxymoron. Nếu định nghĩa của im lặng là sự vắng mặt của âm thanh, thì âm thanh của sự im lặng có nghĩa là gì? Đã bao giờ có một thời điểm khi âm thanh hoàn toàn vắng bóng trong thế giới này? Có phải tổ tiên của chúng ta đã từng trải nghiệm sự im lặng? Chắc chắn nó đã trở nên phổ biến hơn trong thế giới bận rộn, nhịp độ nhanh ngày nay, tràn ngập màn hình phát sáng và thông báo vô tận.

Khi sự im lặng được mở rộng, nó không còn là sự im lặng mà là sự cô độc, hay hòa bình. Chúng ta cách xa chúng ta bao xa, bao gồm các hồ, sông và dòng suối nuôi dưỡng sự im lặng bên trong con người của mình? Nơi nào làm chúng ta được đứng giống như mà những bông hoa hướng theo mặt trời trong sự im lặng? Làm cách nào để hôm nay tôi có thể ngồi trên cành cao nhất của cây cổ thụ và lặng lẽ quan sát mình trong khi đang chơi với đôi chân trần trên cỏ khi tôi còn là một đứa trẻ?
 
Im lặng đã trở thành một sự khan hiếm. Nơi làm việc của tôi giống như sở thú và rạp xiếc hơn là những nơi thúc đẩy sự tập trung và công việc sâu sắc. Bản ngã rất to và tiếng ồn thường được xem là thước đo duy nhất của năng suất. Im lặng giống như một loài có nguy cơ tuyệt chủng mà nếu không cẩn thận liệt kê vào sách đỏ, chúng ta có thể thua cuộc và sau đó là đấu tranh để hồi sinh. Mặc dù có một điểm đột phá là một ngày nào đó chúng ta sẽ cần phải thuần hóa vườn thú và làm im lặng rạp xiếc để mang lại âm thanh của sự im lặng (nghe có vẻ vô lý nhưng vô cùng thuyết phục).
Đại Dương, Suy Nghĩ, Biển, Người, Hoàng Hôn

Tôi có thể để im lặng trở lại cuộc sống của mình theo nhiều cách. Bằng cách trải nghiệm một buổi sáng mà không có báo thức ở vùng quê yên ả là nhà mình, hoặc ngắm mặt trời buổi sáng chiếu xuyên qua khe hở từ những vách lá. Quan sát một con ốc sên từ từ đi từng bước từng bước một bước trong vườn, hoặc lắng nghe tiếng ồn ào của một con tàu phía ngoài sông Hậu. Cũng có thể là lặn xuống một hồ nước xanh thẳm, lạnh lẽo, lướt qua mặt nước cảm nhận những bong bóng trên mặt cho đến khi ngạt thở và leo lênh bờ ngồi thở hổn hển. Than ôi...! Những ngày như này.

Im lặng không gợi cảm và đôi khi được đánh đồng với đau khổ. Tôi đã đánh bại nó theo một cách nào đó? Lúc trước tôi đã hiểu sai về sự im lặng, là vô dụng, là xấc xược hoặc là sự lười biếng khiến nó trở thành một điều xấu. Đúng là sự im lặng có thể không thoải mái. Nhưng nó là la bàn dẫn ta ngồi lại với bản thân mình.

Im lặng có thể mang mọi người lại gần nhau hơn. Nó là một thành phần quan trọng hình thành nên sức mạnh mà tôi cần để vượt qua thời kỳ khó khăn. Giống như một dòng sông, im lặng là dòng chảy, tôi ngồi bên bờ và chỉ cần lắng nghe.

Oxymoron (phép nghịch hợp) là cách kết hợp các từ ngữ mâu thuẩn với nhau hoặc có nghĩa đối nghịch, khó để tưởng tượng là chúng có thể đi chung với nhau. Oxymoron là thuật ngữ chính nó, bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp cổ đại "ξύμωρξύμωρον", trong đó hai nghĩa được kết hợp: "sắc nét" và "ngu ngốc".
Ví dụ từ ngữ trực quan để hiểu về oxymoron: Linh hồn chết, Tuyết nóng, Bi kịch lạc quan...v.v...

 

Bạn chán ngán với việc cứ lập đi lặp lại mang tính chu kỳ hằng ngày? Trôi dạt mất mục đích và những ước mơ của mình?


Tôi đã nhiều lần tự nhủ sẽ đi đây đi đó để mở rộng tầm mắt mở rộng kiến thức khi tôi học đại học, nhưng rồi lại bị mắc kẹt bởi việc học và một mớ cơm áo, gạo, tiền và vô vàng những thứ linh tinh khác để rồi ước mơ mãi mãi là ước mơ...! Một tiếng thở dài cũng làm ta ngao ngán. Và rồi dần dần tự đánh mất đam mê và ý nghĩa của cuộc đời mình?

Có lẽ đấy là những gì mà tác giả Tâm Bùi đã trãi qua khi anh ấy còn ở tuổi của tôi. Mãi cho đến gần 30 tuổi, vào một ngày đẹp trời nọ anh không còn gì và đã quyết định sử dụng số tiền tiết kiệm, bỏ lại tất cả mọi thứ sau lưng xách balo lên và đi.

“Tôi muốn lang thang đến tất cả ngóc ngách trên trái đất này để lượm lặt những câu chuyện bị bỏ quên, với ánh mắt ngô nghê của một đứa trẻ lúc nào cũng muốn được khám phá…” - Tâm Bùi

Bắt đầu quyển sách với một ước mơ của bao người trẻ, chu du qua những vùng đất hoàn toàn xa lạ. Tác giả kể về:

Những nỗi sợ vô hình.

"Tôi từng bị bao vây bởi nhiều nổi sợ. Lúc nhỏ tôi sợ đi học vì phải xa ba mẹ cả ngày. Ở trường mẫu giáo thì sợ cô giáo khó tính. Vào tiểu học tôi sợ bị bọn bạn hung hăng đuổi đánh. Dậy thì, tôi sợ chốn đông người vì nỗi mặc cảm rục rè, lại bị luc mụn đáng ghét tấn công. Lên đại học, xa nhà, tôi sợ... đói vì thật sự cuộc sống lúc đó rất chật vật. Đi làm tôi vẫn sợ đói, sợ thất bại, sợ hư việc, chưa kể hàng trăm nỗi sợ mưu sinh vây quanh. Cứ thế gần 20 năm đầu đời, tôi thấy mình quẩn quanh với những nỗi sợ có tên lẫn không biết đặt tên ra sau. Tôi chưa từng được ai hỏi: "Con/bạn/mày thích làm gì?" và tôi cũng quên đặt ra cho mình câu hỏi giản dị ấy."
Những nỗi sợ vô hình.
Từ tuyệt vọng đến tận cùng rồi Từ bỏ và hồi sinh và Bay vào vùng trời mới. Tâm Bùi kể lại tất cả những gì chân thật nhất về bản thân anh. Đạt được một điều gì đó và cảm thấy có ý nghĩ với nó thì bắt đầu vụt mất, rơi vào nỗi tuyệt vọng khốn cùng. Nhận ra bản thân đã mất và quyết định làm lại nhưng bằng cách nào? Nên đành buông bỏ và hồi sinh lại bản thân, chăm sóc bản thân và quyết định bay theo ước mơ nhỏ khi không còn gì níu bận phía sau. Đến những vùng đất lạ, những vùng trời mới, một chuyến phiêu lưu mang đầy cảm hứng bắt đầu ngay sau đó. Biến một nhiếp ảnh gia không còn là nhiếp ảnh gia đơn thuần nữa. Mà là một người kể chuyện qua những chuyến đi...

“…Thế đấy, sau những tháng năm đắm chìm mụ mị, bỗng đến ngày tôi như chú chim, nhẹ nhõm nhấc mình bay lên bầu trời, tự do khám phá thế giới. Đam mê và niềm khao khát sống đã tạo nên con người tôi hôm nay. Băng qua đường biên của những nỗi sợ, tôi bắt đầu bước ra thế giới rộng lớn ngoài kia…”

Lữ khách sông Hằng

 Lữ khách sông Hằng
Lữ khách Sông Hằng tác giả kể về những hành trình đến vùng đất Leh bên dưới rặng Tuyết Sơn, hành trình của con đường lên xứ tuyết và lần đầu thấy Sơn Dương. Những bức Mạn (Mandala) biểu thị vũ trụ trong cái nhìn của một bật giác ngộ, nó chính là một bức tranh vũ trụ thu nhỏ gọi là "luân viên cụ túc". Tiếp theo là vùng đất tâm linh bên Sông Hằng cùng với những tục lệ tâm linh kỳ lạ, những vị Aghori thiền định, cuộc hành hương Kumbh Mela 12 năm một lần rồi đến tục lệ hỏa thiêu xác bên bờ Sông Hằng linh thiêng.... Tất cả những dòng chữ, những hình ảnh như dần dẫn tôi đi nơi này đến nơi khác theo từng bước chân và sự chứng kiến của tác giả.
aghori

hỏa táng

bê bờ sông hằng

bên bờ sông hằng

Sống chậm ở Burma

Sống chậm ở Burma
Một quốc gia có dáng dấp của Việt Nam tầm 25 năm về trước. Cụ thể là khoảng thời gian mà đất nước ta vừa thoát khỏi thời bao cấp phân phối tem phiếu. Đó là những gì mà Tâm Bùi nhận xét về Burma hay Myanmar thì cũng điều là một. Hành trình khám phá con người và xứ Bagan với 2.200 ngôi đền, nhận ra một phát hiện mà ai cũng không ngờ về loài bò không hề ngu như ta nghĩ. Tiến đến hồ Inle một ngày để bắt những khoảnh khắc những ngư dân ở đây bắt cá một phong thái rất đặc trưng.... "Hoàng hôn trên Red mountain đẹp đến nao lòng. Chúng tôi ngồi đây, những kẻ trò chuyện, người trầm ngâm. Có anh chàng độc hành tóc vàng đang ngồi đọc sách. Thời gian cứ từ từ trôi qua. Chúng tôi đang tận hưởng tuổi trẻ của mình từng chút, từng chút, cho phép mình tạm ngưng hối hả. Tất cả deadline, mỏi mệt và muộn phiền đều để lại ngoài cổng gửi xe.".
những con bò không ngu như ta nghĩ


myanmar

ngư dân ở đây bắt cá

con người và xứ Bagan

Ở lưng chừng thời gian

  lưng chừng thời gian
 Ở lưng chừng thời gian kể về Tây Tạng là một vùng đất thiêng. Người ta bảo, ai có duyên lắm mới đến được nơi này. Toàn cảnh thung lũng Larung, hành trình vào Serta rồi bị bắt giữ lại đồn cảnh sát, cuối cùng chốn vào Larung với anh chàng da ngâm mắt hí người bản địa. Sự nhận ra cái chết ở mỗi vùng đất sẽ khác nhau. Xem xác thân là cõi tạm để nuôi nấng những linh hồn thì người Ấn hỏa thiêu xác và đẩy xuống sông Hằng thì người Tây Tạng sử dụng cách thiên táng hay gọi cách khác là điểu táng cho kền kền ăn xác trên đồi cao từ vị Rogyapa... Rồi tác giả kể về chuyến đi đến Lhasa xem monks debating trong tu viện Sera, đi qua hồ Namtso rộng lớn yên ả và những đồng cải bạt ngàn thanh bình... Khắc họa một Tây Tạng là một nơi "khởi duyên" về đất Phật.
larung

cánh đồng hoa cải

đểu táng

kền kền ăn xác trên đồi cao từ vị Rogyapa

Rực rỡ Trung Hoa

Rực rỡ Trung Hoa
Như một đứa trẻ lạc chân vào một pháo đài khổng lồ, ở đó có những bức tranh thủy mặc hư ảo với những ông tiên đang nhởn nhơ câu cá, ở đó có kẹo hồ lô... Tâm Bùi muốn len lõi vào vùng đất trung hoa khơi gợi thời tuổi thơ qua những thước phim 8x 9x thời ấy. Tìm người trên sông Li, người đàn ông bắt cá với chim cốc trên con sông màu lam chiều nhìn như tranh thủy mặc. Kể về những ngày lang thang ở Bắt Kinh rồi tìm vào ngôi làng cổ tích Simatai. Tìm ra những vùng đất mang tất cả dáng vấp vẻ đẹp từ đồng bằng, sông ngòi, núi non cho đến cao nguyên, sa mạc, biển cả.. điều có tất. Phượng Hoàng Cổ Trấn cũng được nhắc đến như nét đẹp của Phố cổ Hội An. "Phải tự mình đi để thấy được cuộc sống thật, bỏ lại mọi thành kiếng và gạc qua góc nhìn phiến diện về một đất nước, một vùng đất hay thậm chí là một con người. Tự trãi nghiệm đôi khi là hành trình nhọc mệt, nhưng xuyên qua nó, góc nhìn mở rộng gấp nhiều lần.".
người đàn ông bắt cá với chim cốc trên con sông màu lam chiều nhìn như tranh thủy mặc

Bến thượng hải từ trên cao

Bến thượng hải

Phượng Hoàng Cổ Trấn

Phượng Hoàng Cổ Trấn

"Tâm Bùi là mẫu hình tiêu biểu của thế hệ millennials Việt Nam: Trưởng thành trong bầu khí quyển Internet, khát khao mãnh liệt thể hiện cái tôi, hành động dưới mách bảo của con tim lẫn lí trí, và theo đuổi con đường đã chọn đến cùng.
Từng ngờ vực bản thân, từng chạm đáy thất vọng, thế rồi, trong một khoảnh khắc lóe sáng, Tâm quyết định thay đổi, bằng cách giản dị nhưng cũng đầy thách thức: Lên đường!
Băng qua những đường mòn heo hút dưới chân dãy Himalaya ở Ấn Độ, theo dòng sông Li tìm gặp một nhân vật đặc biệt ở Trung Quốc, vượt qua hiểm nguy đặt chân lên cao nguyên huyền bí Tây Tạng… những câu chuyện của Tâm đầy ắp thông tin, xúc cảm, cùng vô số phát hiện bất ngờ.
Bụi đường tuổi trẻ là hành trình song đôi của ngôn từ và hình ảnh. Ngôn từ tin cậy mà dịu dàng. Hình ảnh chân thực mà bay bổng. Theo từng tra ng sách, ta cùng Tâm băng qua những biên giới địa lí, vượt lên các rào cản đời thường, để chạm vào niềm đam mê và khao khát tự do - thứ tinh chất cuộc sống trao tặng duy nhất một lần, khi ta còn trẻ." - Trích bìa cuối sách Bụi Đường Tuổi Trẻ.
Nhiếp ảnh gia Tâm Bùi
Tâm Bùi
Sinh năm 1985 tại Vị Thanh, Hậu Giang. Tốt nghiệp khoa Đông phương học, trường ĐH KHXH&NV TP.HCM.

"Ai cũng đều có được 24 giờ một ngày. Nếu tôi dậy sớm, gặp đúng người cần gặp, làm đúng việc cần làm và học cách nói 'không' với những gì không cần thiết, tôi tin có thể sống nhiều hơn người khác hai ba cuộc đời." - Tâm Bùi



thoi gian voi va

Khi nói về tối giản chúng ta nghĩ về tất cả mọi thứ! Nhưng còn thời gian thì sao?

Đó là một điều tò mò để tôi suy nghĩ về tốc độ của cuộc sống ngày nay. Một tốc độ ổn định không còn được coi là đủ khi chúng ta bắt đầu chạy từ nhiệm vụ này sang nhiệm vụ khác, tối ưu hóa tất cả những gì chúng ta có thể để theo đuổi được nhiều hơn thứ gì đó.

Tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta gần đây đã nghe thấy những điều như "Năm nay bạn đã đi được đâu", hay "Mùa hè vừa rồi nơi nào bạn đã đến?" Hai mươi bốn giờ tôi cảm thấy không đủ và một tuần trôi qua mà dường như không được nhận ra. Tôi có những người bạn, họ nói rằng Họ không cảm thấy họ đã từng học ở thời trung học, còn tôi cũng có cảm giác đó, gần như không còn nhớ rõ được thời trung học đã học gì hay làm gì lúc ấy. Thực sự, thời gian dường như ngắn hơn, cô đọng hơn và hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta.

Dĩ nhiên những gì thực sự đã thay đổi là thứ chúng ta có quyền kiểm soát đối và sử dụng chúng. Điều này là hiển nhiên khi tôi nghĩ về nó. Đối với tôi, sự vội vàng trở thành một phần của cơ thể mình theo một cách nào đó. Từ các trung tâm thành phố lớn đến vùng ngoại ô yên tĩnh, sự vội vã hiện diện khắp nơi: lúc ngủ, lúc thức dậy, ăn, làm việc và đi lại.
thời gian
Bằng cách phân tích một chút, có thể kết luận rằng rất khó để chúng ta rời khỏi lối sống này (lối sống vội vả). Tất cả chúng ta đều muốn nắm lấy thế giới và cống hiến hết mình. Tôi muốn trả lời tất cả email và những tin nhắn, cập nhật mạng xã hội của mình và nói chuyện với bạn bè, cũng như hoàn thành tất cả bài tập và chơi với lũ nhóc. Tuy nhiên, nếu tôi làm như vậy sẽ không còn thời gian cho các hoạt động khẳng định cuộc sống mang lại cho tôi cảm giác hạnh phúc và được hạnh phúc. Trong suy nghĩ của xã hội ngày nay, chúng ta đã trở nên quá khách quan, trần tục và trì trệ. Đó chắc chắn là một chuyện buồn khi chúng ta không có thời gian để suy ngẫm về thái độ và sở thích của mình. Vội vàng chính là mang sự vội vàng hơn nữa vào cuộc sống. Đó là một quá trình tự hành.

Để sống khác biệt đi, chúng ta có thể áp dụng chủ nghĩa tối giản cho các ghi chép trong sổ ghi chú của mình. Chúng ta phải tìm thời gian để suy ngẫm về cuộc sống, để chiêm ngưỡng thiên nhiên, tận hưởng thời gian giải trí và dành thời gian cho những người chúng ta yêu thương. Lối sống vội vả như trong giờ cao điểm không thể thắng nếu chúng ta từ chối những cuộc chơi.

Mạnh mẽ, có kỷ luật. Rốt cuộc, tất cả chúng ta đều có quyền được hạnh phúc nhanh hay chậm không còn quan trọng nữa mà là theo tốc độ của riêng của mỗi cá nhân.
Mạnh mẽ, có kỷ luật.
Cảm ơn bạn đã đọc những dòng suy nghĩ này và theo dõi tôi. Hãy để lại bình luận bên dưới về suy nghĩ của bạn về vấn đề thời gian của bạn trong cuộc sống của mình. Thân chào chúc bạn thành công và sức khỏe!


Contact Me

Contact With Me

Lorem Ipsum is simply dummy text of the printing and type setting industry when an unknown printer took a galley of type

  • 9908B Wakehurst St.Rockaway
  • 990800113322
  • info@domain.com
  • www.yourinfo.com